watermark logo

Up next

Blog Radio 638: Cô gái đến cùng cơn mưa

3 Views· 03/15/20
Aryel Narvasa
Aryel Narvasa
Subscribers
0

Tôi giật nảy mình khi nghe tiếng “két” của chiếc cửa sắt, hai bàn tay bấu chặt vào cửa, cô gái ướt sũng nhìn tôi vẻ cầu cứu rồi lao nhanh vào nhà. Tôi chưa kịp phản ứng thì nhanh như chớp, em tiến đến gần công tắc đèn, đặt ngón tay trỏ lên môi ra hiệu cho tôi im lặng và rồi nhà tối om. Không hiểu vì sao tôi lại ngoan ngoãn im lặng theo yêu cầu của em. Vài giây sau, có tiếng xe máy cùng vài giọng đàn ông đang chửi rủa hướng về phía nhà tôi. Trời vừa tạnh mưa nên tôi nghe rõ hơi thở ngày càng gấp của em, tôi gần như hiểu được mọi chuyện. Khi chiếc xe máy ra khỏi hẻm trả lại âm thanh yên ắng như trước khi cơn mưa ập đến, tôi lên tiếng.
“Tôi bật điện được rồi chứ?”
“Để em bật, em xin lỗi đã làm phiền anh giờ này.”
Có ánh sáng, tôi được nhìn rõ em, mái tóc dài ngang lưng, nước da trắng cùng với đôi mắt biết cười làm tim tôi xao xuyến. Một cô gái dễ thương như vậy sao lại lâm vào hoàn cảnh này cơ chứ?
Có lẽ em đọc được suy nghĩ của tôi, ánh mắt em thấp thoáng nét u buồn. Em chọn im lặng thay vì giải thích điều gì đó.
“Sao em lại chọn vào nhà tôi?”
“Vì nhà anh sáng đèn và thật may là cửa không khóa, nếu không có lẽ…” Giọng em nhỏ dần.
“Lúc nãy say quá nên tôi quên khóa.”
“May mà không bị trộm lẻn vào nhà nhỉ?” Em cười.
Nụ cười trong sáng như thể chưa có chuyện già xảy đến với em. Tôi mạo muội hỏi.
“Những gã lúc nãy là ai vậy?”
“Những kẻ xấu”. Em trả lời cộc lốc.
“Thế nhỡ tôi cũng là người xấu thì sao?” Tôi cười mỉm.
“Nếu vậy anh đã không giúp em”. Em nhìn thẳng vào mắt tôi như tìm kiếm điều gì đó.
“Ừ nhỉ”. Tôi gật gù.
“Anh làm việc tiếp đi, đừng để ý tới em, em trú tạm đây một lát rồi đi ngay.”
Tôi ngồi vào bàn tiếp tục viết bản báo cáo dở dang, nhưng tôi không thể nào tập trung được, ánh mắt tôi cứ hướng về phía cô gái kỳ lạ. Em đưa tay lên lau những giọt nước mắt đang cứng đầu lăn ra trên má, tôi bỗng thấy đau lòng. Tôi không biết em là ai, từ đâu đến nhưng tôi biết được em đang phải chịu đựng một nỗi bất hạnh ghê gớm.
Đồng hồ báo thức reo vang, tôi giật phắc người dậy. “Chỉ là giấc mơ sao?” Tôi thầm nghĩ. Bia rượu, làm việc thâu đêm, ngủ ngồi làm người tôi ê ẩm. Vừa sửa soạn đi làm, vừa nghĩ về giấc mơ đêm qua, tôi băn khoăn về độ chân thật của nó. Cửa không khóa, trên khe cửa có một mảnh giấy nhỏ “Em cảm ơn anh rất nhiều”.
“Là thật rồi”. Tôi thốt lên.
Xem video để theo dõi toàn bộ câu chuyện.
Xem thêm và nghe mp3 tại: http://bit.ly/blogradiomp3

Tác giả: Ly Nguyen
Giọng đọc: Sand
Thực hiện: Hằng Nga
Minh họa: Hương Giang
----------------------------
📻 Blog Radio - Phát thanh xúc cảm của bạn!
👉 Đăng ký kênh: http://bit.ly/yeublogradio
👉 Ủng hộ kênh: https://unghotoi.com/yeublogradio

Follow Blog Radio:
🌏 http://blogradio.vn
👍 http://facebook.com/yeublogviet
👍 http://facebook.com/yeublogradio
📺 https://youtube.com/yeublogradio
📷 https://www.instagram.com/yeublogradio

Contact Blog Radio
📧 blogradio@vnnplus.vn
☎ (+84) 24 37725502, ext. 128

© Blog Radio thuộc Công ty Cổ phần truyền thông VNNPLUS.
✖ Vui lòng không sao chép, không re-up dưới mọi hình thức.
👆 Nếu có thắc mắc, khiếu nại về bản quyền, vui lòng liên hệ với Blog Radio.

© Blog Radio - VNNPLUS; JSC. All rights reserved
✖ Do not copy or re-up.
👆 If you have any questions or complaints about copyright, please contact Blog Radio.
----------------------------
#blogradio #yeublogradio #radio

Show more

 0 Comments sort   Sort By


Up next